Buổi tối, Tiêu Quả Quả mời khách ở một quán cá nướng gần trường học, cả bốn người trong phòng kí túc xá còn có Thẩm Nham và Lương Gia Bình đều đến.
Hiện tại đã là học kì cuối của năm thứ tư, cơ bản không có khóa học nào, ngoài trừ thực tập chính là làm luận văn. Hai người Thẩm Nham đang ở kí túc xá, còn hai người còn lại trong phòng đã dọn về nhà.
“Đến đến đến, cạn với đại gia một ly, chúc mừng đại tiểu thư rốt cuộc cũng đã thoát ra khỏi ma trảo của ông anh mình.”
“Cụng ly!”
“Chúc mừng Quả Quả!”
….
Tiêu Quả Quả cầm ly rượu đứng lên, một hơi uống cạn “Cảm ơn mọi người! mình sẽ tiếp tục cố gắng!”
Tiếp tục cố gắng gì, không cần nói mọi người ở đây ai cũng hiểu, ai cũng sôi nỗi ồn ào nhìn về phía Thẩm Nham. Thẩm Nham theo thói quen lộ ra chút bắt đắc dĩ, gắp cho cô một đũa “Ăn cơm thật ngon!”
“Quả Quả, khi nào cậu đi làm?” Hùng Bảo Đình hỏi
“Ngày mai đi liền.”
Thẩm Nham quan tâm hỏi “Làm được không? Đừng để mình mệt mỏi quá, mình giúp cậu sưu tầm một số tài liệu luận văn, chút nữa đưa cho cậu.”
Tiêu Quả Quả khoát tay “Không cần đâu, luận văn của mình đã làm xong lâu rồi.”
“Vậy là tốt rồi.” thẩm Nham cười cười
Tống Kiêm Giai ở một bên nghe mà lẳng lặng thở dài, chỉ số cảm xúc của Tiêu Quả Quả này thật đúng là thấp vô cùng, cố gắng cái rắm, nếu cô ấy mà có thể theo đuổi được Thẩm Nham, cô đây đem tên mình viết ngược lại.
“Đúng rồi Thẩm Nham, thời gian này mình rất bận, không thể theo ban hội chiến đấu được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-qua-tao-nho-cua-anh/3012499/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.