Dương Thành sau khi nghe Chu Linh quát lên như vậy thì chỉ hơi ngạc nhiên. Anh biết sẽ có ngày cô biết được sự thật, chỉ là không nghĩ đến cô lại biết nhanh đến như vậy.
Ban đầu anh cũng cũng chỉ đồng ý với mẹ kết hôn với cô nhưng cũng không nghĩ đến sẽ sống với cô, nên cũng nghĩ đến đường thoát thân cho cả hai người.
Lại không nghĩ đến một ngày anh sẽ yêu cô, muốn sống cùng với cô.
- Em quan tâm đến tờ giấy đó?
- Thế anh nghĩ không quan trọng sao?
- Được. Như em muốn, mai chúng ta lập tức đi... Còn giờ để cho anh ăn.
Vừa nói xong, Dương Thành đã không để Chu Linh kịp phản ứng lao vào hôn cô lần nữa. Dù sao thì cũng đã quyết định rồi, ăn sớm hay muộn có gì khác nhau.
- Dương Thành... bỏ em ra ngay!
Anh lại lần nữa ngẩng đầu lên, đôi mắt nóng rực nhìn vào cô.
- Sao vậy?
Vì không nhìn thấy nên Chu Linh có thể cảm nhận rất rõ những biến hóa trên người Dương Thành, cũng nhận thấy rõ những biến hóa của cơ thể mình. Cô biết nếu cứ tiếp tục thế này chắc chắn cô sẽ bị cuốn vào những dụ dỗ của Dương Thành.
- Em hỏi anh lần cuối... Anh thật sự yêu em?
Lần này Dương Thành không nghĩ ngợi gì, hôn nhẹ lên môi cô sau đó nhấn mạnh lại một lần nữa.
- Phải, anh yêu em.
- Vậy còn Hạ Hiểu Nhu? Anh không yêu cô ấy sao?
- Cô ấy thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-phien-phuc-cua-toi/2413111/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.