Hoàng Sa và Chung quản gia trò chuyện hăng say thì bị nữ hầu cắt ngang.
Bất mãn trừng cô ta một cái, ông hỏi: “Chuyện gì?”
Nữ hầu ngượng ngùng đứng chắp tay, thấp giọng nói: “Chung quản gia, gia đã về rồi ạ.”
Chung quản gia giật mình, nhìn đồng hồ trêи tay vài lần, xem coi, nó có chỗ nào bị hỏng không.
Còn một tiếng nữa mới tới giờ gia trở về mà, quái lạ.
“Được, tôi biết rồi, cô ở lại chăm sóc tiểu thư.” Dặn dò nữ hầu phải chăm sóc Hoàng Sa thật kỹ, nếu cô mà có xảy ra chuyện gì thì chính gia sẽ xử trí cô ta!
Dặn dò nữ hầu xong, ông mới yên lòng rời đi.
Hoàng Sa uống trà mà muốn nghẹn, khó xử nhìn nữ hầu run lẩy bẩy đứng trong góc.
Cô thở dài một hơi, bất đắc dĩ ngắm khung cảnh hữu tình trước mặt.
Mà nữ hầu trẻ tuổi đứng trong góc đã sợ hãi tới quên trời quên đất, trong Hạ gia người đáng sợ nhất chính là gia! Không hợp ý liền tùy tiện xử trí tàn nhẫn, bạn thân cô ta vì ngu dốt mà muốn quyến rũ gia, nào ngờ hai tay cũng giữ không được, cũng không biết đang lưu lạc ở xó nào, có khi đã chết rồi cũng nên.
Huhu tại sao cô ta lại đi thông báo cơ chứ.
….
Hạ Di vừa về liền đi thẳng vào phòng ngủ, phát hiện bên trong không có người mà hắn muốn thấy thì cau chặt mày.
Đợi cho Chung quản gia chạy tới, thì Hạ Di đã tới thư phòng xem hồ sơ.
Câu đầu tiên mà Hạ Di hỏi tất nhiên là “Cô ta đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-vuong-toi-nguyen-cui-dau/4602970/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.