Tim Đậu Ngọc Đào như rớt xuống hầm băng, miệng lấp bấp không biết nói gì.
Đột nhiên cô ta liếc mắt nhìn Hoàng Sa đang ung dung hóng hớt, cảm thấy lồng ngực tức tới phì nổ.
“Nói đi em có quen tôi không?” Khương Liệt quan sát sắc mặt của cô ta, lạnh lùng nói.
“…Em, là do..hic, Tiểu Sa, cô ấy…” Đậu Ngọc Đào biết cô ta tránh không được kiếp nạn này, liền kéo chân con tiện nhân kia chết cùng mình.
“Cô ta thì làm sao?” Khương Liệt ánh mắt âm u bắn về phía nữ nhân đối diện.
“Là do hic, …Cô ấy bảo em tìm người khác để khiến anh ghen tị,…cho nên…” Hai mắt đẫm lệ, khuôn mặt ấm ức, đã vậy hành động của cô ta như bị bạn thân phản bội, đau tới tận tâm can.
“…” Hoàng Sa đang hóng chuyện.
Phương Duệ không hiểu tại sao Đậu Ngọc Đào lại kéo nữ nhân kia vào, nhưng vì thú vị nên hắn cũng không định mở miệng giải thích mà chỉ im lặng đứng ngoài.
“Là cô?” tầm mắt lạnh lùng của Khương Liệt đảo qua lại trêи người Hoàng Sa.
Cô là vì muốn chia cắt hắn và Đậu Ngọc Đào nên làm vậy, hay là vì yêu hắn mà tính kế Đậu Ngọc Đào? Nếu Hoàng Sa mà biết được hắn đang nghĩ gì, chắc chắn cô sẽ tặng cho hắn một cái liếc mắt khinh bỉ: Hai cái này thì có khác gì nhau?
“…” là thế giới này quá đảo điên hay là sáng nay lão nương rời giường không đúng cách? Có biết cái gì là khiêm tốn không! Có biết cái gì là tích chữ như vàng không!
Khương Liệt thấy cô im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-vuong-toi-nguyen-cui-dau/4602967/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.