Bị âm thanh tươi cười của trẻ con thu hút, Hoàng Sa đau lòng đứng lại nhìn, cũng không chú ý ra tay mình đang xoa bụng theo thói quen.
“Sao vậy?” Mẹ Hoàng tay cầm túi xách đắt tiền, vẻ mặt vui cười, cảm thấy con mình đau buồn nhìn cặp mẹ con đằng xa, bà nghi hoặc hỏi.
Cô giật mình, môi mỉm cười thật xinh đẹp, thật lòng nói: “Mẹ xem, đứa trẻ kia thật đáng yêu, tương lai cháu của mẹ cũng đáng yêu như vậy a.”
Mẹ Hoàng bị chọc cho cười, nghiêm mặt nói “con bé này.”, nhưng lại vui vẻ ôm lấy tay cô, lôi kéo vào một cửa hàng trang sức.
Hoàng Sa bất đắc dĩ đứng ở một bên trông coi, thấy mẹ Hoàng mỉm cười thật tươi, cô cũng vui vẻ theo, đợi cho bà đã nhảy qua một cửa hàng khác, mà cô còn lưu lại nơi cũ, bà liền mất kiên nhẫn hối thúc cô nhanh nhanh chân lên.
Thấy mẹ hối thúc, cô liền nhanh chân chạy qua bên cửa hàng quần áo.
Lại không cẩn thận đụng trúng một người.
Người nọ cơ thể cường tráng, tất nhiên là không bị gì.
Chỉ tội cho Hoàng Sa cơ thể mỏng manh bị đẩy suýt chút nữa lăn mấy vòng.
Đầu cô choáng váng, hai mắt hoa lên, khó khăn lắm mới nói được câu xin lỗi với người nọ.
Người nọ nhìn cô chằm chằm, môi gợi lên nụ cười thỏa mãn, hắn nhẹ nhàng đỡ cô dậy, sủng nịnh xoa mái tóc mềm mượt của cô: “Có đau ở đâu không? anh đưa em đi bệnh viện nhé.”
Hoàng Sa biết rõ giọng nói này, hai mắt trợn trừng nhìn cái tên ôn nhu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-vuong-toi-nguyen-cui-dau/4602947/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.