🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ông nói sao!?” Vũ Tấn Hiên giật mình, hoang mang nhìn về phía Vũ quản gia.

“Thưa thiếu gia, Hoàng tiểu thư bị tai nạn giao thông, đưa đi được nửa đường đã tắt thở.” Vũ quản gia đau buồn kể, tay ôm chặt bình thủy tinh.

Sau một hồi trầm ngâm, Vũ Tấn Hiên lão đảo ngồi phịch xuống ghế dài, tâm hoảng hốt không thể tin nổi, cô ta thế mà chết ư? Đây đáng lẽ là điều đáng vui mừng nhưng cớ sao…

Tim hắn lại đau thế này…

Tại sao hắn lại không dám nghĩ tới cảnh cô thân đầy máu me.

Toàn thân không còn nguyên vẹn…

“Cũng tốt… cô ta còn sống bọn hắn nhất định không tha cho cô ta… chết như vậy… cũng coi là giải thoát đi.” Hắn vừa nói xong định vươn tay cầm tách trà để uống vài hớp, định thần lại tâm trạng thì ngoài ý muốn trượt tay, khiến tách trà rơi xuống và vỡ nát.

Theo ánh mắt nhìn tách trà vỡ nát, trái tim hắn như bị dã thú cào nát.

Cũng không phát hiện khuôn mặt của bản thân bây giờ trông như khóc, còn tệ hơn vài phần…

“Thiếu gia…”

“Còn gì thì nói đi, nói xong thì lui ra, tôi cần nghỉ ngơi.” Vũ Tấn Hiên ôm chặt cánh tay đã run rẩy của mình.

Trong giọng nói kiêu ngạo thường ngày ẩn ẩn sự nghẹn ngào khó nhận ra.

Vũ quản gia thở dài một hơi, ông đặt chiếc bình thủy tinh lên bàn gỗ.

“Thiếu gia, đây là vật Hoàng tiểu thư dặn dò tôi đưa cho ngài, cô ấy bảo tôi ba ngày sau hãy đưa nhưng… Cô ấy còn xin ngài tha cho Hoàng lão gia một mạng…”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-vuong-toi-nguyen-cui-dau/4602944/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.