Hôm nay, trời trong, gió nhẹ, nắng vàng rũ xuống khắp nơi, rất thích hợp để lang thang phố phường dạo chơi. Ngỡ trong ngày sẽ không còn sự vụ gì lạ, không phải tất tả đi hỏi nguyện ước. Kinh nghiệm những lần trước, thời điểm hỏi nguyên ước phần lớn thường vào lúc chập choạng sáng, có lẽ vì khi đó linh hồn yếu ớt nhất, dễ lìa khỏi xác nhất? Cái này ta không biết, nhưng suy từ đó có thể ra, một ngày đầu hè đẹp trời như này, còn sáng sủa thế này, không có khả năng đi làm nhiệm vụ. Ấy vậy mà tên thần vô lương tâm từ đâu chạy ra phá tan cảm hứng dạo phố của ta, ném ta vào không gian khác thế này. Không biết lần này là tự tử, bệnh chết hay chết oan đây? Mà hình như chưa lần nào ta nhập vào thân xác bị chết oan?
Vừa vào đến không gian, chưa kịp nhìn rõ gì cả, đã nhanh chóng ra một giọng nói:
- Chị giúp Lan Linh siêu thoát giùm nhé!
Vậy là khi chưa kịp hiểu gì cả, ta đã bật dậy trong thân xác kia. Cái gì vậy? Vừa mới xuất hiện còn chưa kịp nhìn rõ dung nhan đối tượng đã nhập xác rồi. Mình còn chưa hỏi nguyện ước mà nhỉ? Kì lạ! Sao cô ta biết mà trả lời. Còn nhanh chóng như sợ không đủ tời gian để nói đó! Cái này... có lẽ nên hỏi thêm tên thần xem sao?
Mải suy nghĩ, dù sao hôm nay tâm trạng tốt, suy nghĩ sâu một chút. Nhìn lại bản thân, đây là một cô gái, có lẽ còn khá trẻ. Xung quanh căn phòng sạch sẽ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94968/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.