Sau một hồi nói chuyện phiếm, nữ quỷ cũng hiểu sơ sơ tình tình, nói chung là cũng ko có gì quan trọng. Con ma hôm qua bị đưa giải cho gã Thần chết thực, cậu nhóc Hạ Anh 1 được đưa về nhà, vì bị cướp xác một thời gian nên hiện tại cơ thể chưa hồi phục hẳn, còn ở nhà nghỉ dài dài, hậu quả sức khỏe cũng ko nhiều lắm, chưa ảnh hưởng đến cái đầu là được, ko phí phạm một nhân tài cho Tổ quốc lắm! Mấy cô cậu nhóc dọa ma hôm qua, vì nữ quỷ giữa chừng dồn nhiều yêu lực dẫn đến tốn kém, nên thuật ''mê cung trận'' mất tác dụng, mấy nhóc đó mau mau chóng chóng chạy khỏi căn nhà. Nữ quỷ cũng thắc mắc sao mình có thể ngủ được, thì nhận được giọng nói khinh bỉ từ tên thần:
- Mệt quá ngủ đi có gì lạ đâu! Nói lúc nhập xác tiêu tốn rất nhiều yêu lực ko nghe...
Cái tên này, ta ra nông nỗi này rồi ngươi còn bắt nạt luôn à? Mà mà, hình như... đêm qua mình khóc? Cái tư thế...
Từ từ ngước lên nhìn cái áo đên có vết dung dịch đã khô của tên thần, nữ quỷ vội cúi đầu xuống, coi như không thấy gì. Trời đất! Mất mặt quá đi! Ai lại vừa khóc còn bôi nước mắt nước mũi tèm lem lên áo hắn ta... Cái danh dự danh tiết của nữ quỷ a còn đâu...
Nhưng mà, chuyện hôm qua... thực sự rưởng quên rồi chứ, ai ngờ lại kích động như vậy... Ngay cả khi tìm đường trở lại được Đại Việt, việc đầu tiên làm cũng chẳng phải đi tìm hắn ta...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94966/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.