Căn phòng vẫn tối om. Ba co bé kia vẫn co cụm nhau lại, để an ủi và cũng để đỡ sợ. TV đã được tắt. Bởi lẽ cả ba cô nàng đều ko chịu nổi trong căn phòng nhỏ tối om lại thêm mấy âm thanh kinh dị trong phim nữa, đặc biệt sau chuyện vừa rồi. Ba cô bé cũng vì sợ hãi mà chẳng dám ra ngoài. Dẫu vậy, tâm trạng vẫn rấ bất ổn.
Có tiếng bước chân vào phòng. Trong cái tĩnh lặng ghê sợ nãy giờ của căn phòng, tiếng bước chân bỗng trở nên rõ nét hơn thường ngày. Một cô bé thăm dò:
- An... cậu phải không? (thở ra) Cậu cũng giỏi thật! Ma vậy mà ko sợ.
Bất chợt ko hiểu sao lạnh sống lưng, và âm thanh trầm trầm, từ từ vang lên:
- Tất nhiên ko sợ! Bởi vì...ta...là...ma...
Đột nhiên gương mặt Hạ An sáng vàng lên. Trong bóng tối, trông rất ghê.
Ba cô gái lại hét toáng lên, người run run.
Thật khâm phục! Ra còn sức để hét lớn vậy!- Nữ quỷ thật tâm suy nghĩ.
''Cạch!''-tiếng bật công tắc. Căn phòng sáng choang lên bởi ánh đèn. Ba cô gái kia giờ thấy rõ ràng một Hạ An đang ôm bụng nắc nẻ cười.
Tủi thân. Xấu hổ. Tức giận!
Hạ An đó, lại dám đùa giỡn tụi này, còn trong hoàn cảnh này... Dám lấy đèn pin chiếu lên mặt mình dọa ma nữa chứ!
Nữ quỷ cuối cùng cũng thôi cười, nhìn gương mặt của ba cô bé kí, đành lắc đầu.
Căn phòng hiện tại sáng, rất sáng, cái cảnh hỗn độn thật rõ ràng hơn bao giờ hết. Lúc nãy chỉ nhìn qua ánh trăng và đèn pin nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94964/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.