Bước thật nhanh trở về nhà, tâm trạng có vẻ phấn khởi. Vì sao nói là bước? Vì nếu như thật sự chạy, chắc chắn người ta nghĩ có ma vừa phóng trên đường... Dù không sử dụng yêu lực thì sức mạnh của nữ quỷ cũng rất đáng sợ. Vừa đi vừa suy nghĩ lung tung. Thật khâm phục mình, nói năng rất có quan điểm triết lí sâu sắc, thể hiện phù hợp với đối tượng nhân tài xuất chúng mình đang nhập xác. Những lời đầu là dựa vào những điều đã viết trong nhật kí, những điều sau chính là thực tế trải nghiệm sâu sắc khi còn sống cũng như khi thoát khỏi căn nhà hoang bị phong ấn đáng chết kia. Mặc dù mình từ nhỏ đã có thầy bu chăm sóc, nhưng lại chỉ được sống cạnh thầy bu đến năm mười ba tuổi, cũng coi hiểu thế nào là thiếu thốn tình thương người thân đi. Mấy thế hệ sinh sau đẻ muộn giờ sao lắm người thích làm mẹ đơn thân vậy. Thời trước đây bệnh dịch, nghèo đói, chiến tranh nên góa bụa nuôi con một mình không nói làm gì. Bây giờ y tế phát triển, kinh tế phát triển, hòa bình lập lại nhiều năm mà còn mang ý tưởng nuôi con một mình, bất chấp xã hội. Chẳng lẽ muốn con mình sau này "noi bước cha anh" sao? Mình nói những điều vừa nãy chỉ là nghĩ cho tương lai đất nước tươi đẹp sau này. Phải tạo một môi trường sống thật tốt cho tương lai đầu thai làm người của ta chứ!
Không suy nghĩ linh tinh nữa. Nhớ lại lúc trước lần đầu gặp cô Lan này cũng quá chủ quan đi. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94947/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.