- Em sang mở cửa xem ai!
Hừ! Các cụ đã nói trời đánh còn tránh miếng ăn. Tự dưng đâu ra kẻ nhằm đúng giờ ăn mà đến. Lại chẳng biết có phải mấy đứa nhóc cố tình phá rối hay không.
Không chờ gã chồng ngăn cản, nữ quỷ đã vọt ra mở cửa.
Một cô gái xinh đẹp, mặc âu phục kín đáo. Vẻ mặt thuần lương dịu dàng, mái tóc dài búi cao trên đầu, phảng phất sự sang trọng quý phái nhưng cũng rất bình dị. Vẻ mặt đó có chút chột dạ. Lắp bắp hồi lâu, cô gái lên tiếng:
- Em...em... chào chị.
- Chào cô. Cô tìm ai?
Tìm người hay đến phá rối mà nhắm đúng giờ ăn mà tới chứ? Hiển nhiên, hiện tại nữ quỷ chỉ nghĩ đến đống đồ ăn kia.
- Em...
- Ai vậy vợ?
Gã chồng đột nhiên đi ra. Cô gái không hiểu sao tỏ ra vẻ lúng túng.
- Ơ...Cô Lan!
Cô gái lại cúi thấp đầu, vẻ càng lúng túng. Gã chồng lúc đàu trợn mắt ngạc nhiên, sau lại tỏ ra vẻ bất đắc dĩ.
- À vợ, đây là cô Lan...Đồng nghiệp của anh.
Giới thiệu đồng nghiệp mà sao vẻ như mắc tội vậy. A! Mắc tội! Đáng nghi!
- Chào cô. Tôi là vợ anh ấy!
Mẹ kiếp, thực ra chính mình chưa biết tên gã này cũng như tên của thân xác này.
- Em chào chị.
Cô gái lại cúi đầu chào. Vẻ lúng túng, lại có vẻ day dứt.
Đáng nghi.
- Không biết cô Lan là vì sao đến đây? Anh này, trước tiên mời khách vào dùng bữa đã Cô Lan vào đi.
Dù sao cũng không thể để cô ta bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-quy/94944/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.