Tôi nhẹ nhàng đóng cửa phòng hiệu trưởng lại, thở dài một hơi rồi xoay lưng đi về phía nhà xe, nơi tôi vừa đỗ chiếc xe Koenigsegg Regera màu rượu vang được ba tặng vào sinh nhật tháng trước, là một chiếc xe tôi đã yêu thích từ lâu. Tôi vừa định bước vào nhà xe thì có tiếng gọi lớn phía sau lưng tôi “Chi Khanh, đợi tớ”
Tôi khựng lại, rồi nhanh chóng chạy vút đi. Tôi không muốn, thực sự không muốn chạm mặt hắn lúc này….
Nhưng với thể lực của một người vô cùng yếu ớt như tôi mà nói, chạy theo thật sự là một chuyện vô cùng dễ dàng. Đúng như vậy, không bao lâu sau thì cánh tay của tôi liền bị một bàn tay cứng như kềm sắt nắm lại, sau đó tôi bị kéo vào một vòm ngực vững chãi và ấm áp. Tôi mệt mỏi nhắm mắt, lắn nghe giọng nói trầm ấm của người con trai đó truyền xuống từ đỉnh đầu của tôi “Tại sao cậu lại chạy??”
Tôi cố thoát khỏi vòng tay của hắn ta nhưng bị hắn ôm chặt lại. Tôi tức giận cất tiếng “Tớ nghĩ chúng ta nên cắt đứt tất cả mọi quan hệ, Trịnh Kiên à, chúng ta vốn không thuộc về nhau và chúng ta sẽ không bao giờ có thể có được kết quả. Vậy nên, buông tay đi Kiên, hãy cho tớ có thể tự nhiên, đừng gặng ép tớ”
Hắn càng ôm chặt hơn, vừa siết tay vừa lắc đầu lia lịa “Không, cho tớ một lý do, tớ cần một lý do. Cậu hôm nay là vì vẫn còn giận chuyện xảy ra vào tối hôm đó sao?? Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nu-hoang-trai-tim-anh/2131608/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.