Ờ nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm sau, còn giờ kể tiếp chuyện năm đó nhé.
Năm đó có một dấu mốc cực kì quan trọng.
Khi hai nàng tròn sáu tháng tuổi, ông xã đưa ba mẹ con đi chơi. Lòng vòng một lúc thì xuống tới Phủ Lý xong dừng lại ở cái biệt thự đẹp như trong tranh ý, xét về mặt đồ sộ thì không bằng của ba Quốc nhưng thiết kế tao nhã cộng với vườn hoa rực rỡ phía trước cùng vườn cây sai trĩu phía sau tạo cảm giác ấm áp thân thuộc.
Lúc mới xuống xe còn tưởng anh chở đi thăm bạn cơ.
Nghĩ bụng cái ông bạn này cũng tin người quá thể, còn giao cả chìa khoá nhà cho giáo sư.
Mà càng đi sâu vào trong càng thấy mình ngu phát sợ.
Cửa mới gạch mới, tường vẫn còn thơm mùi sơn, trên hòm thư gỗ nho nhỏ còn có dòng chữ uốn lượn mềm mại“Nhà của Nguyệt. Do ông xã Nguyệt xây tặng.”
Nhà của Nguyệt.
Ừ, chính xác là nhà của Nguyệt.
Khoảnh khắc đó, hạnh phúc đến vỡ oà, trăm ngàn lời cũng chẳng thể diễn tả được. Mình ôm bé Sa, anh ôm bé Mun, cả nhà bốn người nhìn nhau ngọt ngào khôn xiết.
Không biết để xây được ngôi nhà này anh phải mất bao nhiêu tâm tư, nhưng mình nhất định thực hiện phương châm đàn ông xây nhà đàn bà xây tổ của các cụ để giữ lửa ấm áp cho gia đình.
Từ đó hai bạn Mun Sa có phòng rồi, ba các bạn thực hiện chiến dịch nuôi con giống nước ngoài, cho ở riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094258/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.