Có những lúc mệt mỏi, có những khi buồn tủi, nhưng biết làm sao được? 
Mọi sự cũng đã rồi, giờ mình chỉ có thể kiên cường mà sống, vững vàng mà chiến đấu. Đời còn dài lắm, mấy đứa khốn nạn đó chắc chắn phải trả giá đắt, mình nhất định sẽ đợi đến ngày đó. 
Vào Nam đón bầu không khí khác tâm trạng cũng đỡ căng thẳng hơn. Anh trai chị gái hết mực thương yêu cưng chiều, đúng là quanh đi quẩn lại, ruột thịt trong nhà thì chẳng bao giờ bỏ rơi mình cả. 
Ngạc nhiên nhất là có thêm một người quan tâm nữa, còn ai vào đây nữa? Anh rể tương lai đấy. 
-“Cái thằng này nó sang nước mình theo chương trình trao đổi nghiên cứu, tao thương nên cho ở nhờ.” 
Vâng. 
Phát biểu đíu biết ngượng mồm của chị “cut cho”. 
Anh mũi lõ có vẻ hiểu hiểu vài từ, liên tục xua xua tíu tít chỉ bà hâm kia rồi lại chỉ vào chính mình. 
-“Ngụt no no, no ở nhờ, êu nhau…date…” 
Trình tiếng việt dạo này cũng khá đấy, chắc lão tây ba lô phải học hành chăm chỉ lắm đây. Khổ nỗi khác biệt văn hoá, nhiều bận dở khóc dở cười. 
Ví như tối hôm đó chị gái thân yêu của mình vào bếp trổ tài nấu giả cầy, nói chung bà ấy cũng thuộc dạng bờ rồ, nhìn ngon lắm, nức cả mũi. Anh Hoàng vừa ăn vừa gật gù hài lòng, đoạn còn tỏ vẻ thăm dò khách quý. 
-“Thối không mày?” 
-“?” 
-“Delicious?” 
-“Yep…yep…delicious…thối…” 
Gật đầu lia lịa, còn đánh mắt vào trong bếp cười trìu mến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094235/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.