Sáng hôm sau, cái Mai đến tìm mình từ sớm, mắt sưng húp, mình nao cả lòng.
-“Nguyệt, đừng giận!”
-“Mày về đi, từ giờ cứ thoải mái chơi với nó, làm con dâu nhà giàu, chúng ta không liên quan…”
Mình cố lắm mới thản nhiên được, nó tức, chửi mình.
-“Mày đúng là đồ máu lạnh, ích kỉ, xem ra chỉ có tao coi mày là bạn thân!”
-“Mày ăn cái bả gì thế hả?”
-“Không phải sao? Đáng nhẽ ra bạn thân nên quan tâm, giúp đỡ và chia sẻ với nhau, còn mày thì sao? Lúc nào cũng chỉ biết tới cảm xúc của mình. Ngày thầy dạy tao, tao chỉ biết thầy là thầy, mày thừa hiểu con Vi giấu gia đình như mèo giấu…, chơi thân mấy năm mà có bao giờ kể lể, tao cũng như mày, có biết gì đâu? Trót yêu rồi, sâu đậm rồi, về nước mới biết lại chính là anh trai nó, tao thay đổi được à?”
Nó khóc, tự dưng mình thấy thương thương.
-“Rồi đùng một cái chuyện của mày với con Vi, thằng An, tao là kẻ gây ra à? Không liên quan gì tới tao, nhưng rõ ràng, đến cuối mày chằng thèm suy xét, ghét luôn cả tao, mày nghĩ xem mày có công bằng không?”
-“Nguyệt, bây giờ mày thử đặt mày là tao, rồi mày nghĩ cho tao, một chút thôi có được không? Tao cũng khổ tâm lắm…”
-“Tao yêu thầy, yêu từ lần đầu tiên gặp mặt mày biết không, tới giờ đã là thầm thương trộm nhớ bao lâu rồi, mày bảo tao phải làm sao?”
-“Được, nếu mày muốn, tao giờ đi tỏ tình với thầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nha/3094061/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.