"Đúng vậy."
Lúc này cái từ "Đúng vậy." kia đã làm cho Chu Đông đang ngồi ở bên cạnh lão Vương cũng không nhịn được, thoáng nhìn sang, quả thật trên ngón tay đeo nhẫn bàn tay trái có một chiếc nhẫn màu bạc.
"Sao tôi lại không biết nhỉ, cô dâu là ai vậy?"
"Là bạn học cùng lớp đại học, thật ra thì tôi đã kết hôn từ rất lâu rồi, cũng khoảng chừng độ bốn, năm năm rồi"
"Lúc học đại học cậu đã kết hôn rồi?"
"Đúng thế, vì con nên cưới vợ." diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn Từ Trì nói câu này vẻ cực kỳ thản nhiên.
"Cậu đã có con rồi ư?"
"Ừ, đã bốn tuổi rồi."
Lão Vương chắt lưỡi hít hà: "Tôi lại cho rằng cậu vẫn con độc thân cơ đấy! Bây giờ ở trong toà soạn tạp chí này, nếu cậu còn độc thân, không biết còn bao nhiêu cô gái nhỏ nữa bị cậu làm cho mê hoặc điên đảo?" Anh thuận tay vỗ vỗ vào vai Chu Đông.
Trần Tri Tri và Bạch Tề ngồi ở trong góc.
Thấy trên bàn thủy tinh giữa phòng có nước trái cây, cô cầm lên một ly uống một ngụm, ánh mắt do dự, trong phòng này có rất nhiều người cô quen mặt, chắc bọn họ là bạn học cùng khoa máy tính với lão Vương.
"Nào, mọi người nhanh chọn bài để hát thôi!"di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đônLão Vương đứng dậy chuyển micro cho mọi người, nghiễm nhiên thành chủ nhân ở trong phòng bao này, "Tri Tri, em vừa tới, hát một bài đi." Lão Vương cố ý đưa micro cho Trần Tri Tri.
Trần Tri Tri cười nhận lấy, "Em hát bài gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-toi-yeu/2070233/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.