Chu Đông đang ngồi xổm xuống nhìn Trần Qua Qua ăn thức ăn cho chó, Trần Qua Qua chôn cái đầu nhỏ, đầu lưỡi liếm thức ăn hồng hộc, rất vui vẻ.
Cốc cốc cốc, tiếng gõ cửa dồn dập.
Người nào mà giữa buổi trưa như vậy lại đến tìm anh nhỉ?
Anh đứng lên, đi tới sau cửa: "Ai vậy?"diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Bên kia cửa, giọng của cô vọng vào vô cùng lo lắng: "Em đây!"
Chu Đông mở cửa.
Cô đứng ở trước mặt anh, dường như gấp gáp đến mức đầu đầy mồ hôi, "Anh có nhớ hoá đơn điện của nhà chúng ta để ở nơi nào không?"
Nhà chúng ta? Chu Đông rất không thoải mái khi tóm được điểm khác biệt quan trọng ấy.
Cô tiếp tục nói rất nhanh, "Em đang nấu cơm, vừa mới làm được một nửa, tự nhiên bị cúp điện. Sau đó em vẫn không sao tìm được."
"Chẳng phải là ở trên tủ lạnh đó sao?"
"A...” Cô sửng sốt một chút, "Vâng, cám ơn anh!"
Cô nhanh chóng chạy về, lại chạy lại, trong tay cầm hoá đơn tiền điện tháng trước, "Đây rồi!"
"Nó vốn vẫn ở đó mà." Chu Đông nhàn nhạt đáp lại, chung quy là tại cô hay quên.
"Cảm ơn anh, em đi đóng tiền điện đây." Cô lui về cửa đổi giày. Thay đôi giày thể thao xong, chạy về phía trước mấy bước lại lộn trở lại lấy điện thoại di động và chìa khóa để trên bàn.
Chu Đông không nhịn được liền nhắc nhở, d♡iễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn "Em mang tiền chưa?"
Cô sửng sốt một giây, lại chạy về để lấy ví tiền.
"Hoá đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-toi-yeu/2070203/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.