Thì ra lúc nãy khi bị Trương Mỹ Nhân uy hiếp nhưng anh không thể nào vì như vậy mà làm chuyện có lỗi với cô được.
Nếu như cô biết anh lên giường với người phụ nữ khác, chắc chắn cả đời này cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu. Rồi cô sẽ bỏ đi đến một nơi thật xa, không cho anh được gặp lại cô và con nữa thì sao?
Anh hất mạnh cô ta ngã xuống sàn, miệng đay nghiến, hai mắt đã đỏ ngầu.
“Cô thôi đi, chỉ cần nhìn thấy con người ghê tởm của cô là tôi đã không cương nổi rồi. Ngủ với cô tôi thà chết còn hơn.”
Trương Mỹ Nhân bị Phó Nhược Hằng lăng nhục mà tức điên lên. Trong 22 năm cuộc đời của cô ta chưa từng bị sỉ nhục thậm tệ như vậy. Những công tử nhà giàu theo đuổi cô ta xếp hàng dài vậy mà Phó Nhược Hằng có phúc lại không biết hưởng.
“Chẳng lẽ anh không muốn cứu Trình Ý sao?”
“Không cần nữa. Nếu như cô ấy biết tôi ngủ với cô, cả đời này cô ấy nhất định cũng sẽ không tha thứ cho tôi. Nếu như cô ấy mà không chịu gặp tôi nữa, không tha thứ cho tôi, tôi có sống cũng như vậy thôi.”
“Vì hành động này độc ác này của cô cho nên từ ngày mai Trương thị sẽ phá sản hoàn toàn. Còn bây giờ…”
Anh vỗ tay hai cái, vệ sĩ lập tức tiến vào, Phó Nhược Hằng ung dung mặc lại quần áo trên người.
“Cô Trương đây đang thèm khát đàn ông, các cậu đêm nay hãy thi nhau phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476673/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.