Tiếng xe cấp cứu nhanh chóng truyền đến từ xa. Trình Ý được xe cứu thương đưa vào bệnh viện, sau khi đến bệnh viện Trình Ý liền nhanh chóng được đẩy vào phòng cấp cứu.
Tống Tri Hành đã nhanh chóng liên hệ với Cố Thành để ông trực tiếp tiến hành ca phẫu thuật.
“Tri Hành!”
“Ba, xin ba nhất định phải cứu cho bằng được cô ấy. Bằng giá nào con cũng sẽ chấp nhận.”
Ông đặt tay lên vai cậu, trấn an, “Con bình tĩnh đi! Ba sẽ cố gắng hết sức mình.”
Tống Tri Hành toàn thân đều là máu của Trình Ý, cậu ngồi sụp xuống, thất thần ngồi gục đầu giữa hành lang vắng lặng.
Cậu đã hứa sẽ luôn bảo vệ cho cô, sẽ không để ai làm tổn thương cô. Nhưng kết quả lại để cô bị thương ngay trước mắt mình mà không thể làm gì được ngoài đứng nhìn cô lạnh ngắt trong vòng tay mình.
Cảm giác lúc ôm lấy toàn thân thể Trình Ý, trái tim của Tống Tri Hành như chết lặng, cậu ước người nằm đó là cậu chứ không phải cô.
Cậu suy nghĩ vò nát mớ tóc rối màu xám tro, lấy điện thoại ra nóng lòng gọi cho thư ký riêng.
“Cho người điều tra người gây ra vụ tai nạn xảy ra vào lúc 10h30 hôm nay tại chung cư của tôi. Tôi muốn kẻ độc ác đó phải trả giá cho hành động của mình.”
Tống Tri Hành cảm thấy chuyện này không hề đơn giản một chút nào. Chiếc xe đó chính là đã đợi từ lâu ở dưới chung cư của cậu. Đợi đến khi Trình Ý xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476642/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.