Cuối cùng Trình Ý vẫn là đi đến đó.
Trình Ý cảm thấy cô không thể từ chối, bởi vì cô từ chối thì chính là khẳng định những lời Phó Nhược Hằng nói là đúng. Cô vẫn chưa quên được chuyện cũ.
Cô không phát hiện thấy lúc cô gật đầu, khóe miệng Phó Nhược Hằng khẽ nhếch lên, giống như là trong lòng đang toan tính chuyện gì đó với cô.
Ai cũng vui vẻ cả, nhất là khi có Phó Nhược Hằng tham gia. Thường thì hắn sẽ ít tham gia những buổi liên hoan cùng nhân viên như thế này.
Trước đây vì sợ Lâm Tư Hạ uống nhiều rượu nên hắn mới đi. Sau khi cô ta ở nhà sinh con, Phó Nhược Hằng cũng thường tăng ca nên không có thời gian tham gia liên hoan như trước đây.
Sau khi vào trong nhà hàng, Trình Ý chọn chỗ ngồi ngay bên cạnh ngài Richard. Hôm nay cô định tự mình bắt xe đi đến kết quả thế nào Richard lại bảo tài xế riêng đến đón cả mình và cô.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng cổ yếm, khoét thêm cả hai bên eo làm lộ ra vòng eo thon nhỏ. Richard nhìn vào liền không ngớt lời khen cô.
“Hôm nay cô trông thật sự xinh đẹp.”
“Cảm ơn ngài đã quá khen.”
Khi bọn họ đi đến, mọi người đều nhìn Trình Ý không chớp mắt. Không phải là bởi vì cô quá lạ lẫm mà bởi vì cô quá xinh đẹp. Không biết những năm này, Trình Ý sang nước ngoài đã ăn gì, làm những gì mà càng ngày lại càng trở nên xinh đẹp như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476622/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.