Trình Ý xoa xoa bụng, khuôn mặt thất thần, nặng nề lết thân thể ra khỏi bệnh viện. Nhưng một lúc lâu sau tài xế ở bên dưới đợi mãi không thấy cô trở ra liền vội vàng chạy lên đi tìm.
Nhưng kết quả tìm mãi vẫn không thấy, ông liền hốt hoảng gọi điện cho Phó Nhược Hằng.
Khi Trình Ý tỉnh lại, từ trong cơn đau đầu truyền đến, cô lắc lắc đầu cố nhận ra tình hình hiện tại.
Trước mắt cô là một nơi xa lạ, tối om đến mức không thể nhận ra được là ngày hay đêm, không thể xác định được phương hướng, phía sau gáy bị đánh đến phát đau.
Cô liền nhớ lại khi cô vừa đi ra từ nhà vệ sinh liền bị người nào đó đánh lén từ phía sau lưng. Sau đó cô đã bất tỉnh nhân sự và trong lúc đó đã bị đưa đến đây.
“Nơi đây là…”
Cô cố gắng giữ bình tĩnh để nhận định tình huống hiện tại, hai tay bị trói ngược ra phía sau lưng đến đau rát cả cổ tay. Cô nhích người đang cố loay hoay tìm cách thoát ra liền nhìn thấy một bóng đen đi đến trước mặt mình không phải ai xa lạ, chính là tình nhân nhỏ bé lương thiện của chồng cô:
“Lâm Tư Hạ, tại sao lại là cô?”
“Trình Ý, không ngờ tới đúng không? Ai bảo cô lại không biết điều như vậy, năm lần bảy lượt bám riết lấy anh Nhược Hằng không buông. Bởi vì cô không chịu ly hôn mà anh Nhược Hằng không thể lấy tôi được. Hôm nay nếu như cô không chịu ly hôn vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476601/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.