Cô có thể chấp nhận hắn chà đạp cô, sỉ nhục cô nhưng tuyệt đối sẽ không làm thế thân cho bất kỳ ai khác.
Cho dù đây từng là khoảnh khắc ngọt ngào cô từng rất mong chờ nhưng cũng không sao bằng được khoảnh khắc anh ta gọi tên người con gái khác lúc đang làm tình với cô.
Nhất là khi đó là người phụ nữ mà cô hằng căm hận.
Cô dùng hết sức mình đẩy người đàn ông đang say kia ra. Cô không muốn làm chuyện này với hắn khi trong tâm trí hắn người lúc này đang ở trước mặt hắn là Lâm Tư Hạ.
“Phó Nhược Hằng, tôi không phải là Lâm Tư Hạ.”
Nghe đến đây, người đàn ông kia như bừng tỉnh vội vàng buông cô ra. Hắn ngồi dậy, châm một điếu thuốc lấy lại bình tĩnh, sau đó nhìn cô chằm chằm.
“Tại sao cô lại ở đây?”
Cô kéo cổ áo lên, nơi cổ chằng chữ dấu hôn của hắn.
“Mới nãy anh kêu tôi đem canh giải rượu lên cho anh.”
“À…” Hắn chỉ hờ hững đáp.
Hắn nhớ là hắn có dặn cô đem canh giải rượu lên. Nhìn bát canh đã nguội, có lẽ là cô đã vào phòng rất lâu rồi. Hắn cũng không hiểu tại sao lúc nãy lại làm như vậy.
Dù đây không phải là lần đầu tiên của bọn họ nhưng mới nãy rõ ràng cảm giác hoàn toàn khiến cho hắn không khống chế được, buột miệng gọi tên Lâm Tư Hạ.
“Anh uống canh xong đi, tôi đem xuống dưới nhà.”
Hắn nhìn cô, hớp một ngụm lớn, không hiểu sao hắn luôn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-thu-ba/3476598/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.