Edit: Bồ Đề Ngọc Trai
Nghĩ đến đây, Hạ Vũ Chi không khỏi buồn bã, nhưng rất nhanh cô thoải mái trở lại, cô cảm thấy Cố Tinh Trầm là người đàn ông vô cùng tốt bụng, nếu anh có thể làm anh trai cô trong vòng một tiếng âu cũng là điều may mắn của cô, vì thế cô cẩn thận hỏi: “Anh Tinh Trầm anh có thể dắt em đi không?”
Cố Tinh Trầm hơi kinh ngạc nhưng nhanh chóng mỉm cười, nói: “Có thể.”
Vừa dứt lời, anh liền nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hạ Vũ Chi, đưa cô đến phòng tư vấn tâm lý.
Hạ Vũ Chi không ngờ Cố Tinh Trầm lại thật sự dắt cô đi, nhất thời trong lòng như sóng cuộn biển gầm, cô bước mấy bước đi theo Cố Tinh Trầm, sau đó đột nhiên lại bật khóc, nước mắt trong sáng chảy xuống từ khuôn mặt trắng ngần của cô, giữa ánh sáng của hoàng hôn, từng giọt từng giọt rơi trên chiếc váy màu trắng cô mặc.
Cố Tinh Trầm dắt Hạ Vũ Chi bước vào tầng một của khu một, đi đến cửa phòng tư vấn tâm lý VIP.
Lúc này, anh chợt phát hiện ra cô đang khóc, không khỏi thở dài một tiếng, nói: “Sao thế? Sao em lại khóc vậy?”
“Em rất vui vẻ, anh ơi.” Hạ Vũ Chi vừa khóc vừa nghẹn ngào nói, “Từ nhỏ đến lớn em đều rất muốn có một người anh trai, nếu anh thật sự là anh trai em thì tốt biết bao, em vẫn có thể nắm tay anh đi rồi.”
Cố Tinh Trầm nhíu mày, im lặng một lát rồi dịu dàng nói: “Được rồi, đừng khóc nữa, khăn tay ban nãy tôi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nguoi-benh-anh-la-lieu-thuoc/767181/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.