Viết chữ thì đơn giản hơn so với vẽ hoa văn, ông lão không mất nhiều thời gian đã viết xong chữ trên tấm bảng dính nhỏ, sau đó lấy ra đặt ngay ngắn lên que trúc bên cạnh, que trúc nhỏ từ từ gắn lên chống lấy chữ cái to lớn, ông lão đem que kẹo đường đã hoàn thành đưa qua cho Ninh Nhuệ Tinh.
Đáy mắt Ninh Nhuệ Tinh tràn ngập yêu thích đối với que kẹo đường, cô nhận lấy que kẹo, không chờ đợi được nữa liền cắn một miếng.
Vị kẹo mạch nha lan tràn trong khoang miệng cô, quai hàm cô khẽ di chuyển nhai kẹo, gương mặt tươi rói, cô liền muốn đem tờ tiền giấy đang nắm chặt trong tay đưa qua cho ông lão.
Nhưng Giang Dữ lại nhanh hơn một bước đưa tay ra ngăn cản động tác của cô, áp cánh tay cô về bên cạnh cơ thể, sau đó từ trong túi của mình lấy ra một đồng tiền lẻ rồi đặt lên trên bàn.
Ông lão cầm lấy tiền lẻ rồi nở nụ cười đầy thiện ý với Giang Dữ, sau đó ông cúi đầu tiếp tục bận rộn với công việc của mình.
Ninh Nhuệ Tinh ngẩng đầu lên, có chút không hiểu nhìn Giang Dữ.
Giang Dữ hạ thấp tầm mắt, anh nở nụ cười với cô rồi nhẹ giọng lên tiếng, "Đi thôi."
"Ừm." Thấy Giang Dữ không giải thích, cô chậm rì rì trả lời một tiếng, sau đó theo sau Giang Dữ rời đi.
Giang Dữ liếc nhìn Ninh Nhuệ Tinh một cái, thấy cô cúi thấp đầu, anh nhìn vào đường nét khuôn mặt mềm mại dưới ánh đèn và dáng vẻ đang cắn cắn nhai nhai của cô, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoi-sao-nao/1281715/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.