Những tia sáng nơi sân bóng rổ rất chói, làn gió đêm mùa hè có chút ngột ngạt, những âm thanh ồn ào, huyên náo truyền đến tai không dứt, nhưng thứ rơi vào tai Ninh Nhuệ Tinh lúc này cũng chỉ có câu nói đơn giản mới vừa rồi của Giang Dữ.
Trong khoang mũi cô toàn là mùi hương trên cơ thể anh, khiến đại não của cô trong một khoảng thời gian ngắn trở nên trống rỗng, cô ngẩng đầu thấy khoảng cách tiếp xúc giữa hai người quá gần, thậm chí cô còn có thể phân biệt được màu sắc trong con ngươi của anh, con ngươi đen nhánh, u tối không thể tưởng tượng nổi, khiến cô cảm thấy cả miệng lưỡi đều trở nên khô khốc.
Đột nhiên lấy lại tinh thần, Ninh Nhuệ Tinh cẩn thận từng li từng tí, dè dặt từ trong lòng của Giang Dữ rời ra, đưa tay chỉ chỉ cánh tay của anh, nhẹ nhàng mở miệng, "Rất đau sao?"
Anh nói có chuyện rồi, sau khi trải qua sự gọt giũa, suy xét, cân nhắc trong đầu, ý nghĩ được cô tự động lọc ra đó chính là anh bị đau.
Suy cho cùng thì cơ thể kiên cường của anh đã thay cô đỡ một trái bóng, Ninh Nhuệ Tinh nghĩ rằng cũng có chút đau, dường như rất cảm kích hành động này của anh, chân mày lá liễu cong cong của cô không tự giác được mà đều nhíu lại với nhau.
Nhìn thấy sự lo lắng cùng tự trách dày đặc nơi đáy mắt cô, Giang Dữ nhẹ nhàng cười cười, đến cuối cùng vẫn là không cam lòng để cho người ta phải tự trách, thanh âm trong trẻo mang theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoi-sao-nao/1281699/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.