“Giản Ninh em bị ngứa miệng có phải không?” Hình Lẫm đẩy cô gái sang một bên, hướng mắt nhìn cô nhíu mày bất mãn.
Thấy bầu không toàn thuốc súng, Tống Chí Kình liền ngoắc tay cho mấy cô gái lui ra.
“Tôi là ngứa mắt anh đó. Đúng là xui xẻo tám đời mới gặp phải loại đàn ông như anh, thiệt là dơ bẩn.” Giản Ninh nói rồi quay người đi, chưa được ba bước thì đã bất ngờ bị vác lên vai.
“Á.. Lay, anh bị điên hả, thả tôi xuống.”
“Tủm..”
Hình Lẫm thẳng tay ném cô xuống hồ.
Giản Ninh bị uống nước đập tay loạng choạng ho sặc sụa. “Lay.. khụ..khụ..”
“Mạnh miệng lắm mà, chửi nữa đi.” Hình Lẫm ghét bỏ nói. Với anh Giản Ninh là người đầu tiên dám đối mặt mắng chửi anh như thế.
“Lay.. cứu..”
Lời vừa thốt ra người đã chìm ngắm. Hình Lẫm cau mày ghét bỏ nhưng không nghĩ nhiều liền phóng xuống vớt lấy cô giữ gọn trong lòng.
“Khụ.. khụ.. hu.. hu..” Giản Ninh ôm cổ anh ho rồi bật khóc nức nở.
Hình Lẫm ôm cô mà không khỏi buồn cười.
“Tên khốn nhà anh, tôi nhất định phải ly hôn với anh. Hu..hu..” Giản Ninh nói rồi lại khóc.
“Tôi sẽ chờ.”
Giản Ninh bất mãn cắn mạnh vào vai anh một cái đau điếng.
Hình Lẫm nhíu mày chịu đựng cũng không phản ứng gì, không mặn không nhạt nói một câu. “Muốn uống nước nữa?”
Giản Ninh gan lì không nói không rằng liền câu chặt lấy anh, nhất quyết không buông.
..
"Cốc.. cốc.."
"Chuyện gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-ong-chong-yeu-nghiet-cua-em/2805924/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.