Chiếc điện thoại trên bàn bất ngờ đổ chuông, là cuộc gọi đến từ Giản Ninh, Hình Lẫm cầm lên nhếch mép cười nghĩ bụng. “Cũng đúng giờ thiệt ha.”
“Mấy đứa nói chuyện lớn lên.”
Hình Lẫm không mặn không nhạt nói, bắt máy hướng loa điện thoại về phía mấy nữ nhân viên.
“Dạ? À.. à..”
Tuy không biết chuyện gì nhưng đám nhân viên đều không dám chậm trễ, bầu không khí liền trở nên sôi nổi.
…
…
Tống Chí Kình phía sau chỉ biết gãi gãi đầu. “Hình nhị gia cũng thiệt là.., chọc tức phu nhân chi hổng biết cho bị chửi. Thích hay không thích cứ trực tiếp không phải là được rồi sao. Đúng là không hiểu nổi cái logic quái gỡ của hai vợ chồng boss này.” Anh ta nghĩ mà cảm thấy bất lực.
(Lay.., anh bị câm rồi hả?) Giản Ninh bên kia tức hét lớn tiếng.
Hình Lẫm nghe Giản Ninh cứ la hét như thế mà không nhịn được liền cười ha hả. “Vẫn còn nói được, nhớ anh rồi hửm..?”
(Anh đừng có mơ. Nếu không phải bà nội muốn gặp anh, ai mà thèm gọi.)
“Thèm hay không thèm thì chưa biết đâu à nha..”
Giản Ninh bên kia liền sượng ngắt, cô cũng đâu có ngu mà không hiểu ý Hình Lẫm muốn nói gì. (Lưu manh. Nhanh tới đó..)
Nói rồi cô liền tắt máy.
“Có cần..” Tống Chí Kình nói chỉ tay ra ngoài, rồi lại không nói.
“Tôi không gấp cậu gấp cái gì? ” Hình Lẫm không mặn không nhạt cắt ngang lời anh ta, tựa lưng ra ghế chéo chân lên bàn, thông thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-ong-chong-yeu-nghiet-cua-em/2805911/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.