Hình Lẫm nhắm mắt hít một hơi thật sâu, hai tay đút túi quần thông thả đi vào.
“Anh kia phải đến số của mình mới được vào chứ?” Một người đàn ông ngồi ở băng ghế chờ đứng dậy chỉ tay vào Hình Lẫm nói.
“Đúng đó, phải có trước có sau.”
Hình Lẫm liền khựng bước ném về phía họ một ánh mắt dao găm, làm ai cũng sợ xanh mặt, tên đàn ông đang đứng giật mình ngã ngồi xuống ghế nuốt một ngụm nước bọt.
“Cút, hết.” Hình Lẫm không mặn không nhạt nói đúng hai chữ.
Cả đám sợ hãi liền tức tốc bỏ ra về, không dám ngoảnh đầu lại, người đàn ông này có một loại khí chất rất đáng sợ. Tốt nhất nên bỏ của chạy lấy người.
Giản Ninh ngó mắt ra cửa thấy Hình Lẫm, cô không nói không rằng khóe môi khẽ cong lên liền bước qua chỉnh chu chiếc áo sơ mi của anh trai đang ngồi trên chiếc ghế đợi nghe phỏng vấn. Trước hành động của cô anh ta có hơi đỏ mặt, vì lúc này chỉ có hai người.
“Quần áo gọn gàng là một điều rất quan trọng khi đi nhận phỏng vấn.” Giản Ninh ghé tai anh ta nói. Với một tư thế rất dễ gây hiểu lầm.
Hình Lẫm bước vào giận xanh cả mặt. “Giản Ninh, em làm gì đó?”
Giản Ninh quay đầu lại nhìn, trên môi là một nụ cười đắc chí.
“Như anh đã thấy..” cô nhún vai tùy ý nói cũng không rõ ràng.
Tống Chí Kình đứng sau Hình Lẫm mà cảm nhận được mùi sát khí, hai chân cứ run lẫy bẫy không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-ong-chong-yeu-nghiet-cua-em/2805908/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.