Giản Ninh về nhà với gương mặt thất thần, khiến thím Trương vô cùng lo lắng.
Mấy nay bà chủ đã ăn không ngon miệng giờ lại thế này thật khiến người khác lo lắng, ông chủ bảo bà phải chăm sóc thật tốt cho bà chủ nhưng thế này thì...
Giản Ninh nằm tựa lưng trên giường sờ chiếc bụng nhỏ nhớ đến lời của Hình Lẫm vừa rồi, lại nhớ đến lời của Phương tiểu Noãn mà nước mắt cứ rơi xuống.
"Giản Ninh, cô thật là tức cười. Cô nghĩ mình là ai mà muốn thay đổi Hình nhị gia. Với Hình nhị gia cô cũng chỉ là một công cụ vui chơi, cô nghĩ ngài ấy sẽ yêu cô thật sao."
Tất cả những bóng hồng bị anh đùa cợt chỉ là để chứng minh anh yêu cô gái đó sao? Giản Ninh nghĩ mà trái tim đau nhói. Cô không nghĩ bản thân mình lại trở nên yếu đuối như vậy, dù ngay từ đầu đã biết con người Hình Lẫm là như vậy máu lạnh vô tình.
"Mẹ đúng thiệt là ngây thơ, có lẽ ba con chỉ vì háo thắng. Ba không muốn thua cá cược với mẹ, nên mới.. dịu dàng để mẹ động lòng có phải không?"
"Có lẽ ba cũng không cần mẹ con mình. Nhìn ba người họ mới giống một gia đình thực thụ, nếu thứ hạnh phúc ảo đã không thuộc về mình..."
Giản Ninh càng nghĩ càng đau lòng cố kìm nén lau đi dòng nước mắt.
Đến chiều, thím Trương lên phòng gọi mãi không nghe bà chủ trả lời. Mở cửa ra chẳng thấy ai, nhìn tờ đơn ly đơn và tờ ghi chú nhỏ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-ong-chong-yeu-nghiet-cua-em/2805895/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.