Ngọc Anh dù có một mình ở đây nhưng cô cũng không sợ hãi gì cả. Phương Hân vẫn nấp sau đống váy dạ hội, chăm chú vào "trận chiến" sắp diễn ra, bao nhiêu dự đoán trong suy nghĩ của Phương Hân lần lượt hiện ra. Người hoảng sợ nhất bây giờ không phải là ai khác mà chính là cô nhân viên của cửa hàng. Bao nhiêu ngôi sao tới đây lấy váy, thậm chí quay phim ở đây đều rất hợp tác với cửa hàng, cô gái chưa từng gặp ai lại hống hách như Châu Tử Nhiên và quản lý của cô ta.
Ngọc Anh kéo ghế rồi ngồi xuống. Hai tay đặt lên đùi, nhìn Châu Tử Nhiên.
"Tôi ngồi đây xem mấy người làm gì?"
Châu Tử Nhiên đứng dậy, khuôn mặt dần dần trở nên tức giận. Phương Hân đang loay hoay lấy điện thoại ra quay video lại. Chẳng mấy khi gặp người nổi tiếng lại còn trong hoàn cảnh đặc biệt này nữa, cô nghĩ rằng mình phải quay video lại làm kỷ niệm, nếu như án mạng xảy ra thì cũng có vật chứng.
Đang lúc căng thẳng lên đến mức đỉnh điểm thì Phương Hân đã gây ra một sơ suất rất lớn. Chiếc điện thoại rơi xuống đất, tạo ra một âm thanh không quá lớn nhưng đủ để đám người đó nghe thấy.
Phương Hân cứng đơ người, tim đập thình thịch thình thịch. Không nghe thấy bất cứ tiếng động nào, cô cúi xuống định nhặt điện thoại lên thì bắt gặp ánh mắt từ phía những người đó. Phương Hân mắt đảo qua đảo lại, cô có cảm giác giống như đi ăn trộm mà bị bắt tại trận vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat/2706194/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.