Bác Văn đã chính thức cầu hôn Quân Dao thành công, Quân Dao cũng nói sơ qua tình hình của hai người cho ba mẹ biết để hai bên gia đình có thể sắp xếp gặp mặt nhau trước khi Quân Dao lại quay trở về với guồng quay của công việc.
Theo như lịch thì tối chủ nhật gia đình anh cùng gia đình cô sẽ có một buổi đi ăn với nhau. Tối trước ngày hẹn Bác Văn từ sở cảnh sát về nhà liền tìm đến Bác Thành Trung.
"Anh trai mau vào ăn cơm thôi!"
"Anh ăn sau."
"Ơ..."
Bác Văn đứng trước cửa thư phòng lịch sự gõ cửa, bên trong vọng ra một tiếng nói: "Vào đi."
Anh mở cửa đi vào, trên người vẫn khoác lên bộ đồng phục cảnh sát, khuôn mặt hờ hững liếc nhìn Bác Thành Trung đang vò đầu bứt tóc với đống giấy tờ lổn nhổn trên bàn.
"Có chuyện cần nói với ông."
"Muốn nói về chuyện ngày mai cả nhà chúng ta sẽ gặp mặt nhà con bé kia đúng không?"
"Ông tốt nhất nên ở nhà, tôi sẽ tìm đại một lí do cho việc ông vắng mặt!"
"Gặp mặt thông gia lại thiếu đi ta có phải không phải phép không? Con bé kia cơ bản có thể cảm nhận được ta không thích nó. Con trai à, còn muốn nhìn con dâu với bố chồng đối địch nhau sao? Con vẫn là nên suy nghĩ cho thấu đáo một chút, cưới một người môn đăng hộ đối ta còn xem xét việc có nên giao lại công ty cho con, bằng không... thì đừng nghĩ đến mùa xuân ấy!"
Bác Văn dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558719/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.