Hôm sau là ngày cả Quân Dao cùng Bác Thanh tiến vào đoàn làm phim. Bác Văn gọi điện tới còn định đưa cô đi ăn một bữa trước khi hai người xa nhau một thời gian ngắn nhưng đầu dây bên kia giọng nói lại vô cùng yếu ớt
"Đi ăn sao?... Xin lỗi anh, hôm nay không được rồi, tôi bị đau bụng không còn sức nữa rồi...."
Anh còn định hỏi xem tại sao cô đau bụng nhưng chợt nghĩ ra, có khi nào 'bà dì' kia đến thăm chăng? Đợi Quân Dao cúp máy. Bác Văn nhanh nhanh chóng chóng xuống tầng tự mình pha nước táo tàu đường đỏ, pha xong thì liền cầm chìa khóa xe đi thẳng tới siêu thị gần nhà.
Bác Văn đã từng tới siêu thị mua đồ cá nhân giúp em gái nên việc chọn lựa BVS với anh cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. Điều khúc mắc duy nhất là anh không hề biết Quân Dao dùng loại nào nên cũng chỉ còn cách vơ vào giỏ mỗi loại một gói. Lúc thanh toán, một bà dì đứng kế bên cũng không khỏi cảm thán:
"Cậu nhóc này mua nhiều thứ này vậy sao?"
"Cháu mua cho bạn gái nhưng không biết cô ấy dùng loại nào nên đành chọn hết..."
"Vậy chắc bạn gái cậu sẽ hạnh phúc vì có một người bạn trai quan tâm như vậy!"
"Cảm ơn dì!"
Anh mang túi đồ cá nhân ban nãy mua cùng chai nước táo tàu đường đỏ được để trong bình giữ nhiệt đứng ngay dưới cổng nhà Quân Dao chờ cô xuống.
"Sao anh lại đến đây?"
"Mua cho em!"
Quân Dao nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-duy-nhat-cua-anh/2558683/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.