Giản Tuyết Ngưng cứ đứng mãi tới tận gần sáng mới về lại nhà chính, vốn sức khỏe đã bắt đầu xấu dần nên khi đứng khá lâu thì hai hàng hốc mũi lại tiếp tục chảy máu cam. Trùng hợp ngày mai chính là ngày họp mặt của toàn gia tộc mỗi năm một lần, nên cô phải đảm bảo không có gì thì mới có thể che mắt được mọi người.
"Chú tài xế, nhờ chú tới bệnh viện tư nhân Thượng Hải giúp cháu nhé."
"Được."
Giản Tuyết Ngưng đưa địa chỉ bệnh viện nhằm đến tìm bác sĩ Trần hỗ trợ thuốc men kìm bệnh, chợt tin nhắn từ
Giản Trữ Luân hiển thị tới.
"Tiểu Ngưng, việc ở tập đoàn đã chuẩn bị xong."
"Em biết rồi./"
Giản Trữ Luân vừa cất điện thoại đi thì lại bắt gặp Giản Thanh Nhiên khiến anh không được thoải mái.
"Thay vì tỏ ra chán ghét tôi thì lúc này anh nên lo cho Giản Tuyết Ngưng đó đi./"
Bước chân của Giản Trữ Luân khựng lại trước lời nói của Giản Thanh Nhiên khi có liên quan tới Giản Tuyết Ngưng .
"Anh vẫn chưa biết gì à? Cô ta .. sắp không còn sống được bao lâu nữa đấy./"
Giản Thanh Nhiên cố ý ghé sát vào tai của Giản Trữ Luân mà nhấn mạnh hai từ sống chết khiến khuôn mặt của anh tối sầm hẳn.
"Một khi cô ta chết, thì anh nghĩ anh còn ngồi được ở vị trí này sao? Haha."
Giản Thanh Nhiên vừa dứt lời vừa bật cười rời khỏi, Giản Trữ Luân khẳng định không tin nhưng ít nhất cô ta phải có thông tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3647313/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.