Ngày tiếp theo, Giản Tuyết Ngưng mới lờ mờ mở mắt nhìn xung quanh chỉ thấy bóng dáng của ba Giản thì liền chầm chậm cất giọng …
“Ba…”
Ba Giản vừa nghe được thanh âm của Giản Tuyết Ngưng thì nhanh chóng tiến lại giường bệnh …
“Con gái, thấy trong người sao rồi?”
“Không sao ạ. Con hơi khát, rót dùm con ly nước được không?”
Ba Giản lấy nhanh ly nước cho con gái rồi bấm chuông liên hệ, một lúc sau bác sĩ chẩn trị đến khám lại cho Giản Tuyết Ngưng.
“Bệnh nhân hồi phục rất nhanh, nếu trong ngày không có triệu chứng khác có thể xuất viện được rồi nhé.”
“Cảm ơn bác sĩ.”
Ba Giản yên tâm phần nào sau khi bác sĩ báo cáo bệnh tình của con gái …
“Ba tới lúc nào vậy?”
“Sáng nay thôi. Đói chưa? Ba đi mua chút gì cho con.”
Tại phòng bệnh của Giản Minh, ông đang chăm chú xem tin tức tài chính liên quan trên máy tính bảng về tập đoàn Hạ thị trong khi Giản Bảo Ngọc một bên thu dọn đồ đạc xuất viện …
“Vậy đúng là họ gặp sóng gió như Tiểu Ngưng nhắc rồi.!”
“Con nói vậy là sao?”
Giản Minh như chưa hiểu mà nhìn sang Giản Bảo Ngọc chờ trả lời câu hỏi ông đặt ra…
“Ngày hôm đó, con và anh hai muốn đến gặp Hạ tổng kia để hỏi thông tin về mẹ ruột nhưng ông ấy và con gái lại cố ý chê bai và làm khó tụi con. Tình cờ, Tiểu Ngưng có mặt gần đó và ra mặt giúp. Hình như trước khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3496106/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.