Một hồi sau, Giản Tuyết Ngưng nhờ Đinh Nhất Hoằng trông nom Tiểu Lam để tiện nói chuyện riêng với ông cố Giản…
“Tiểu Ngưng. Hôm nay có lẽ là một ngày khắc nghiệt đấy, cháu chuẩn bị tinh thần chưa?”
“Chuẩn bị gì chứ ạ? Cháu còn không nhớ hôm nay là ngày họp mặt mà.”
Giản Tuyết Ngưng trả lời có phần ngu ngơ khiến ông cố Giản lắc đầu …
“Tiểu Ngưng. Từ khi trong gia tộc có sự hiện diện của cháu, là ông đã biết số mệnh gia đình ta sẽ như thế nào rồi. Ông chỉ có duy nhất một tâm nguyện là mong người nhà bình bình an an nên ông tin dù có chuyện gì xảy ra thì cháu vẫn sẽ chống đỡ được.”
“Ông cố à, ông lại vậy rồi.”
Bên ngoài phòng khách, Tiểu Lam đang một mình chơi đùa trong khi Đinh Nhất Hoằng nghe điện thoại thì chợt hai anh em nhà Giản Minh vừa đến. Nhất thời không chú ý, Tiểu Lam ham vui đụng trúng vào Giản Bảo Ngọc và ngã xuống khiến cô khó chịu gay gắt …
“Con nhóc nhà ai vậy hả? Làm bẩn hết quần áo tôi rồi …”
“Tiểu Lam xin lỗi chị ạ …”
Tiểu Lam vẫn rất hiểu chuyện liền đứng dậy lên tiếng nói lời xin lỗi nhưng có vẻ Giản Bảo Ngọc không bỏ qua …
“Mi là con của ai hả? Có được ba mẹ dạy đàng hoàng chưa đấy?”
Tiểu Lam tuy không hiểu nhưng dường như đã rươm rướm nước mắt vì sợ hãi …
“Tiểu Lam…”
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc từ Giản Tuyết Ngưng nên Tiểu Lam nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3490532/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.