Giản Tuyết Ngưng thờ ơ nhìn vào khung cảnh tiếp đón Giản Bảo Ngọc của cô nhân viên lễ tân kia mà đánh giá …
“Giản tiểu thư, cô tới công ty không biết cần hỗ trợ điều gì sao?”
“Tôi tới tìm anh trai tôi, anh ấy đang ở đâu?”
Sau khi nhận được thông tin thì Giản Bảo Ngọc ngang nhiên bước vào không kiêng nể ai khiến Giản Tuyết Ngưng lắc đầu mệt mỏi …
“[Chỉ mới vài ngày mà nhà đó đã bành trướng đến vậy rồi.]”
Giản Tuyết Ngưng muốn mượn sạc dự phòng để mở pin nhưng nhìn vào thái độ của cô nhân viên lễ tân kia thì e rằng đổi lại chỉ là sự từ chối, cô đành ngồi trông ngóng người quen. Vài tiếng sau, chú Nguyên đi xử lý công việc trở về thì bắt gặp cô ngồi đợi mà nhanh chóng chạy đến …
“Tiểu thư, sao cô lại ngồi ở đây?”
“À cháu tới gặp Trữ Luân nhưng không may điện thoại hết pin nên ngồi đây đợi.”
Chú Nguyên không khỏi hoang mang mà hỏi thêm …
“Vậy sao cô không nhờ lễ tân? Nếu không gặp tôi, chắc cô ngồi tới tối mất.”
“Chẳng phải đợi được chú rồi sao?”
Cô nhân viên lễ tân chợt trông thấy trợ lý giám đốc là chú Nguyên đang nói chuyện hòa nhã với Giản Tuyết Ngưng thì tỏ ra thắc mắc …
“Vậy để tôi gọi Luân tổng xuống nhé.!”
“Không cần đâu, chú dẫn cháu lên đó là được rồi. À khoan đã, chú giúp cháu việc này.//”
Giản Tuyết Ngưng thì thầm to nhỏ, sau đó chú Nguyên dẫn cô vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3470643/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.