Vương Diệc Thần đẩy xe đưa Giản Tuyết Ngưng về lại phòng bệnh thì đã có Kim Yến Yến và Trương Vũ Chí đợi sẵn từ lâu …
“Tiểu Ngưng …//”
“Tiểu Yến? Tiểu Chí? Sao hai người lại đến đây thế?”
Kim Yến Yến vừa khóc vừa nhìn vào đôi chân của Giản Tuyết Ngưng mà thương xót …
“Đừng khóc mà, không còn gì nguy hiểm đâu. Chỉ là tạm thời không trượt băng được nữa, còn lại thì nếu tập vậy lý trị liệu sẽ từ từ đi lại nhanh thôi."
“Bác sĩ ở đây cũng chẩn đoán vậy à?”
Trương Vũ Chí vốn biết bệnh viện tư này thuộc quản lý của gia tộc nhà họ Giản nên hỏi thăm lại và nhận được cái gật đầu từ Giản Tuyết Ngưng …
“Không sao đâu. Nếu có thể sớm ngày đi lại được, thì mình còn nhiều dự định khác mà. Hai người yên tâm.!”
Giản Tuyết Ngưng một lòng vô tư trước mọi chuyện để hai người bạn thân có thể an lòng …
“Nhưng mà, chuyện của hai người tiến triển tốt chứ?”
Ánh mắt của Trương Vũ Chí và Kim Yến Yến nhìn nhau ngại ngùng khiến không khí im lặng hẳn …
“Tụi mình vẫn … bình thường thôi.!”
Kim Yến Yến trả lời cho có lệ nhằm che dấu vấn đề khác, sau đó Trương Vũ Chí cùng Vương Diệc Thần ra ngoài cho hai cô gái tâm sự …
“Sao vậy? Hai người vẫn chưa xác định à?”
“Tụi mình có lẽ cần thêm thời gian, dù gì ban đầu là mình đơn phương thôi. Nay làm vậy chẳng khác nào là ép buộc cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3441767/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.