Giản Tuyết Ngưng trông thấy nhiều cuộc gọi từ Vương Diệc Thần nên thầm nghĩ chắc anh đã nhận được tin và đang rất lo lắng, cô đành nhắn lại một tin để anh yên tâm rồi mới cùng Giản Trữ Luân nói chuyện …
“Anh muốn nói gì thì tranh thủ đi, tôi còn phải vào bệnh viện.”
“Việc của ba anh … em có thể nào tha thứ lần này được không?”
Lý do dẫn nên cuộc nói chuyện này vốn đã được Giản Tuyết Ngưng đoán được từ sớm …
“Tha thứ? Nếu đổi ngược lại người gặp tai nạn là ba của anh thì anh nghĩ anh có tha thứ được không?”
“Thay mặt ba của anh, anh xin lỗi em nhưng …”
Giản Trữ Luân khựng lại lời đang nói thì Giản Tuyết Ngưng mới lên tiếng …
“Anh có biết ba của anh đã làm những gì không?”
Giản Trữ Luân nhẹ nhàng lắc đầu nhìn Giản Tuyết Ngưng nhưng cô hiện vẫn chưa có tâm trạng để kể lại mọi việc …
“Sự việc dẫn đến ngày hôm nay đều có nhân quả, nếu anh muốn biết sự thật thì anh hãy đến hỏi ba của anh trước đi.”
“Tiểu Ngưng …”
Giản Tuyết Ngưng dứt khoát rời đi để lại Giản Trữ Luân một mình day dứt, cuộc hội thoại của cả hai vốn đã được ông cố Giản nghe hết.
“Em nghe.”
Vừa lên xe thì Giản Tuyết Ngưng đã nhanh chóng nghe máy từ Vương Diệc Thần …
“Tiểu Ngưng. Em không sao chứ? Ba của em thế nào rồi?”
“Ba của em đã qua nguy kịch rồi, anh yên tâm. Em xin lỗi nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392493/chuong-53.html