Một thời gian sau, Giản Tuyết Ngưng năm mười tuổi bắt đầu học trượt băng để hoàn thành ước mơ của mẹ và cô cũng xin ba Giản dọn ra ngoài ở riêng … 
“Sao? Con muốn dọn ra riêng? Ở đâu?” 
“Nhà cũ của mẹ, trước khi mất mẹ đã sang tên qua cho con rồi.” 
Giản Tuyết Ngưng lạnh lùng hồi đáp và nhìn sắc mặt không đồng ý của ba Giản mà lên tiếng thêm. 
“Con có thể tự lo cho mình được, ba yên tâm.//” 
Và khi ba Giản bị thuyết phục thành công thì Giản Tuyết Ngưng đã chuẩn bị dọn đồ … 
“Này em họ?” 
Thanh âm kiêu ngạo xuất phát từ một chàng trai hơn Giản Tuyết Ngưng năm tuổi chính là người anh trai họ - Đinh Nhất Hoằng. 
“Giải thích được không? Chuyện em đã làm với công ty của ba anh?” 
Giản Tuyết Ngưng không muốn hồi đáp nên ngoảnh mặt làm ngơ và tiếp tục bỏ đi … 
“Này …” 
“Trước khi anh hỏi tôi, thì hãy hỏi ba của anh đã làm những chuyện gì đi.” 
Kết thúc hồi tưởng và trở về hiện tại, Giản Tuyết Ngưng mới bình tĩnh trở lại … 
“Sau đó em dọn ra ở riêng thì ít khi về nhà, mọi việc còn lại đều do ba em giải quyết và em cũng chuyên tâm học trượt băng nhiều hơn.” 
“Ra là vậy.” 
Vương Diệc Thần như hiểu được cảm giác của Giản Tuyết Ngưng lúc nhỏ phải kiên cường đến thế nào khi ở trong một gia tộc quyền lực … 
“Nhưng mà anh đừng lo, anh sẽ không phải gặp hết họ hàng nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392486/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.