Kết thúc ngày thi đấu với chiến thắng trường tồn của Giản Tuyết Ngưng. Cô và Trình Khiết thu dọn đồ đạc chuẩn bị về lại khách sạn thì nhìn thấy Vương Diệc Thần đợi trước cửa từ khi nào …
“Chị Khiết, em và …”
“Chị biết rồi. Mau đi đi, nhớ chú ý xung quanh đó.”
Trình Khiết nhìn Vương Diệc Thần nắm tay Giản Tuyết Ngưng vui vẻ rời đi với nụ cười yên tâm. Cả hai cùng nhau dạo chơi tại những địa điểm nổi tiếng ở Singapore, cùng ăn uống và cùng lưu lại kỷ niệm với nhau. Hiển nhiên, hình ảnh cặp đôi đã sớm lan nhanh trên Weibo với nhiều bình luận tích cực và chúc phúc bao gồm cả bạn bè người thân …
“[Chúc phúc em nhé, Tuyết Ngưng.]”
Quan Kính Khải đã lướt qua tin tức và thầm chúc phúc với sự thất bại của bản thân. Reina cũng đã đọc được và suy nghĩ đến tâm trạng của anh lúc này …
“[Anh không sao phải không? Kính Khải]”
Trở lại Singapore, sau một hồi dạo chơi đến gần tối thì cả hai về khách sạn chợt bắt gặp Tôn Ý Phương.
“Diệc Thần. Thật trùng hợp, anh cũng ở đây à?”
“Tôn tiểu thư?”
Nụ cười tưởng chừng như bỡ ngỡ lại thêm phần nham hiểm của Tôn Ý Phương đã khiến Giản Tuyết Ngưng chú ý …
“Ơ. Cô gái này không phải lúc ở bữa tiệc bị lạc đường sao? Hai người quen nhau à?"
Giản Tuyết Ngưng không nghĩ rằng Tôn Ý Phương lại có diễn xuất đến thế này, cô muốn mở lời thì Vương Diệc Thần lên tiếng …
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392483/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.