Từ hướng ngồi của Giản Tuyết Ngưng, dĩ nhiên cô có thể nhìn thấy hết mọi chuyện. Cô tìm đến một nữ khách hàng đơn thân và nói vài câu nhờ hỗ trợ.
“Reina, cô không mau xin lỗi. Còn chờ gì nữa?”
“Quản lý. Tôi không có làm thật, tôi không có lỗi.!”
Bỗng nhiên nữ khách hàng kia tìm đến bàn mà nũng nịu …
“Anh à, sao mấy ngày nay anh không gọi cho em thế?”
“Hả? Cô là ai?”
Chàng trai tỏ ra vô cùng bất ngờ trước chuyện này, khiến cô gái xấu hổ vì chuyện vụng trộm của bạn trai đã bại lộ …
“Em là Tiểu Ái mà anh yêu nhất, sao anh lại quên rồi?”
“Cô nhầm người rồi. Tôi không có quen cô, em à đừng hiểu lầm nhé.!”
Thế là cô gái tức giận rời đi, chàng trai rủ bỏ trách nhiệm nhanh chóng đuổi theo. Quản lý như ngỡ ra mọi việc mà nhìn sang Reina nhưng lại không có ý xin lỗi, nữ khách hàng vừa giúp đỡ lên tiếng.
“Này. Anh không xin lỗi nhân viên của mình sao? Đã thiếu trách nhiệm không phân biệt đúng sai, vậy mà có thể làm quản lý được sao?”
Các khách hàng thuận theo mà bàn tán nhiều hơn nên quản lý tím mặt quay vào trong …
“Cô đi theo tôi qua đây.//”
Nữ khách hàng đề nghị Reina đi cùng và dẫn cô tới bàn của Giản Tuyết Ngưng …
“Cảm ơn cô đã giúp đỡ.”
“Không có gì. Tôi cũng không thích những người đàn ông tham lam như vậy.”
Ban đầu, Reina có phần hoang mang và thắc mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392479/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.