Tại công ty HuaTian đang có cuộc họp riêng giữa quản lý Hùng và Đổng Linh …
“Anh nói sao? Thần muốn giải nghệ? Vì Giản tiểu thư đó?”
“Đúng là gần đây cậu ấy có suy nghĩ như vậy.”
Giá trị thương mại gần đây của Vương Diệc Thần đang rât cao, nếu anh giải nghệ và rời công ty thì cổ phiếu của HuaTian sẽ lao đao nên Đổng Linh tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra…
“Thần đâu rồi?”
“Cậu ấy đi tìm Giản tiểu thư rồi …//”
Đúng lúc đang ở nghĩa trang nên Vương Diệc Thần đã tìm mộ của mẹ Giản chào hỏi, sau đó mới cùng Giản Tuyết Ngưng đến chỗ không người tiện nói chuyện …
“Anh không sợ trễ lịch trình cá nhân sao?”
“Anh đã xin giải nghệ rồi … vì em.”
Giản Tuyết Ngưng vô cùng ngạc nhiên trước lời nói của Vương Diệc Thần mà liên tục trơ mắt nhìn anh, xác định rằng anh đang không nói đùa …
“Anh có biết mình đang nói gì không?”
“Anh biết.”
Giản Tuyết Ngưng vẫn không hiểu lý do của Vương Diệc Thần mà không ngừng thở dài …
“Thần, anh cho rằng em sẽ vui khi anh giải nghệ? Đây là ước mơ của anh, anh có thể dễ dàng từ bỏ như vậy sao?”
“Vậy em nói làm sao anh có thể an tâm khi bạn gái cần bạn trai ở bên mà anh lại không làm được đây?
Khoảng thời gian mệt mỏi nhất đúng là Vương Diệc Thần không ở bên cạnh cô, chỉ có Quan Kính Khải nhưng cũng không phải lý do chính mà Giản Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392470/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.