Thời gian thi đấu của Hanazawa Kazue đã mang đến cho khán giả một sân khấu trượt đặc biệt và kỹ thuật bắt mắt nên mọi người có phần lo lắng cho phần thi của Giản Tuyết Ngưng. May mắn thay, Vương Diệc Thần đã đến kịp tới phần thi của cô …
“Và tuyển thủ thi đấu tiếp theo, Giản Tuyết Ngưng đến từ Trung Quốc.”
Vương Diệc Thần âm thầm ngồi ở hàng ghế khán giả bình thường mà xem Giản Tuyết Ngưng thi đấu. Phần thi của Giản Tuyết Ngưng vẫn như mọi lần nhưng hình như chưa có sự đột phá nên lần này cô chỉ giành giải á quân, và quán quân chính là Hanazawa Kazue …
“Cho dù cô là á quân thì đối với tôi cuộc thi này chưa bộc lộ hết năng lực của cô, tôi mong là Olympics năm sau cô sẽ biểu diễn những kỹ thuật khiến tôi tâm phục khẩu phục.”
“Cảm ơn cô.//”
Tuy bề ngoài vẫn vui vẻ nhưng mọi người đều có thể nhận ra được là Giản Tuyết Ngưng hơi thất vọng về phần thi của mình.
“Không sao đâu, con gái. Trong lòng ba, con mãi là số một.!”
Giản Tuyết Ngưng như cảm thấy an ủi mà ôm ba Giản vào lòng, sau đó xin phép tự mình đi dạo. Vì còn thời gian nên Vương Diệc Thần đã lái xe đi theo thì thấy cô dừng ở một phố đi bộ. Tựa mình ở lan can, Giản Tuyết Ngưng ngước lên nhìn các vì sao thầm nhủ …
“[Mẹ, con xin lỗi nhé. Cuộc thi này con không đạt được quán quân …]”
Vương Diệc Thần từ đằng sau nhìn Giản Tuyết Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392464/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.