Giản Tuyết Ngưng trên đường trở về nhà thì nhận được tin nhắn từ Vương Diệc Thần nên vui vẻ hồi âm, chợt nhớ đến chuyện của Kim Yến Yến nên cô liền gọi điện hỏi thăm..
“Thần, công ty của anh không có tài nguyên dành cho Yến Yến đúng không?”
“Sao em lại hỏi thể?”
Giản Tuyết Ngưng kể rõ sự tình nên Vương Diệc Thần mới hiểu được. Thật ra chính bản thân anh cũng biết công ty đang tích cực lăng xê Lộ Nghiên nên các nghệ nhân khác đều chưa được chú ý..
“Nếu như hủy hợp đồng thì anh đoán tầm bao nhiêu?”
“Em muốn hủy hợp đồng thay Yến Yến? Cô ấy có biết không?”
Giản Tuyết Ngưng suy nghĩ đến gia cảnh nhà của Kim Yến Yến vốn không đủ điều kiện để thanh toán phí bồi thường..
“Cậu ấy nói với em là muốn giải nghệ, em không muốn cậu ấy phải từ bỏ ước mơ của mình. Nếu như công ty của anh không hỗ trợ, thì tự em nghĩ cách.”
Vương Diệc Thần không muốn Giản Tuyết Ngưng lo lắng nên điềm đạm trấn an..
“Anh biết rồi. Nếu có chung lịch trình thì anh sẽ nâng đỡ cô ấy, em yên tâm."
“Cảm ơn anh.”
Cùng lúc đó, Kim Yến Yến trở về công ty theo cuộc gọi của Đổng Linh. Cô gõ cửa bước vào phòng họp đã thấy một nam một nữ đang chờ sẵn..
“Chị Linh, chị gọi em?”
“Yến Yến, mau ngồi đi.”
Kim Yến Yến vừa ngồi vừa hơi lo lắng không biết chuyện gì..
“Đừng căng thẳng. Giới thiệu với em, đây là Simon_giám đốc đại điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392457/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.