Giản Tuyết Ngưng vẫn đơ người mà im lặng không biết nên phản ứng như thế nào, chợt điện thoại từ quản lý Hùng gọi đến nhắc Vương Diệc Thần lịch trình phải đi..
“Em cứ suy nghĩ rồi hãy trả lời anh sau cũng được, chúng ta kết bạn qua Wechat nhé?”
“Không cần đâu. Tôi có thể trả lời ngay, chúng ta không hợp. Xin lỗi.!”
Giản Tuyết Ngưng rời đi trước Vương Diệc Thần nhưng không có nghĩa là anh sẽ từ bỏ cô..
“Anh không bỏ cuộc đâu..”
Giản Tuyết Ngưng tiếp tục bước đi để lại Vương Diệc Thần một mình. Đúng lúc Trình Khiết tới đón cô về nhà cũng như quản lý Hùng tới đón người còn lại..
“Làm sao thế? Tiểu Ngưng..”
“Không ạ. Chúng ta về thôi.//”
Trình Khiết gật đầu đồng ý và yêu cầu tài xế di chuyển xe rời sân vận động, theo đó Vương Diệc Thần cũng vừa trở ra..
“Cậu sao thế? Mặt mình ủ rũ nhủ vậy..”
Vương Diệc Thần lắc đầu ra hiệu không có gì nên quản lý Hùng tiếp tục đi theo lịch trình. Về tới nhà, Giản Tuyết Ngưng nhớ lại chuyện lúc nãy và tự véo vào má mình để kiểm chứng bản thân..
“Không phải mơ vậy là thật rồi.//”
Giản Tuyết Ngưng liền lấy điện thoại lên Weibo tìm hiểu thông tin về Vương Diệc Thần, và những gì tin tức đưa đều thể hiện nhiều mặt khác nhau..
“Vương Diệc Thần – hay còn gọi là chàng trai lạnh lùng, một trong những đỉnh lưu đang lên hiện nay. Gần đây vừa đạt giải ‘Diễn viên mới xuất sắc của năm’.”
Giản Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ngoai-le-cua-anh/3392442/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.