An Tử Yến mở mắt ra, chuyện đầu tiên nhìn thấy là người con trai ôm Mạch Đinh ngoài mình ra đang ngủ rất ngon, sau khi anh vươn tay qua đem Tiểu Kiệt đặt ở sau lưng mình thì tiếp tục ngủ. không lâu sau Mạch Đinh cũng thức, chuyện đầu tiên chính là nhìn xung quanh tìm Tiểu Kiệt, sau khi phát hiện vị trí của Tiểu Kiệt, cậu lay tỉnh An Tử Yến: “Anh sao lại có thể để Tiểu Kiệt ngủ ở mép giường, lỡ như ngã xuống thì làm sao.”
“Anh không để nó ngủ ở sofa bên ngoài đã là không tệ rồi.”
“Không thèm nói nhiều với anh.” Mạch Đinh ôm Tiểu Kiệt trở lại giữa giường thid thức dậy, vừa khổ não nghĩ làm đồ ăn sáng gì đó mới hợp với khẩu vị của Tiểu Kiệt vừa gọi điện thoại cho mẹ Mạch Đinh: “Alô, mẹ, là con, vẫn chưa dậy sao?”
“Bây giờ mới mấy giờ chứ!” mẹ Mạch Đinh tức giận không nhỏ, Mạch Đinh giành nói trước khi mẹ Mạch Đinh tiếp tục mắng: “Phó Thúc đi công tác nước ngoài, bảo mẫu vừa lúc có việc, đem qua chúng con đem Tiểu Kiệt đón về nhà, con và An Tử Yến đều phải đi làm cũng không chăm được, lát nữa đem Tiểu Kiệt đưa qua, mẹ giúp con trông nha.”
“Sáng sớm muốn bị mắng đúng không.” Nghe khẩu khí của mẹ Mạch Đinh, Mạch Đinh còn cho rằng bà không chịu, vừa muốn giải thích, mẹ Mạch Đinh không cho cậu cơ hội: “Đêm qua con nên đưa qua rồi chứ!”
“Được rồi, được rồi, con còn phải làm bữa sáng, cúp điện thoại trước đây.”
Tiểu Kiệt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nam-anh-cung-yeu-3/2961588/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.