Trong phòng trăng mật của khách sạn, Mạch Đinh chắp tay sau lung, đi tới đi lui trước mặt An Tử Yến.
"Không ra gì, quá không ra gì rồi, trở về nhà mình làm không được sao, cứ khăng khăng đến nơi này, nhìn thấy anh, tôi liền phiền lòng, anh có mặt mũi gì mà kêu tôi đến, đồ biến thái chỉ biết phát tình! Tôi hi vọng anh liệt dương một ngày, không, một ngày thì hời cho anh lắm, liệt dương nửa năm!" Mạch Đinh mắng đến khó nghe như vậy, nguyên nhân An Tử Yến vẫn không nhúc nhích là gì, bởi vì người Mạch Đinh mắng không phải An Tử Yến, mà là Chu Cách ngồi trên giường sau lưng An Tử Yến. Chu Cách và Ellen đắp chăn, hai người ai cũng quên mang ví tiền, đến khách sạn rồi, tiêu sạch tiền trên người cũng chỉ đủ trả tiền phòng, hai người cũng không thèm để ý, ai ngờ do quá kích tình, dùng hết rất nhiều dụng cụ tình thú trong phòng tình nhân, thế là đành phải gọi điện kêu Mạch Đinh đến.
"Cậu tức giận như vậy làm gì, tôi và vợ tôi thuê phòng, lại không phải là cùng Tử Yến..." Chu Cách phát hiện An Tử Yến hướng ra sau liếc mình, không dám nói hết ra.
"Tôi có thể không tức giận sao, không có tiền thì đừng thuê phòng, hai người không có chỗ ở sao, còn thuê phòng tình nhân, còn..." Mạch Đinh nhìn dụng cụ tình thú rơi trên đất, không nói tiếp được.
"Tiền cậu trả tôi sẽ trả lại."
"Đó không phải vấn đề trả hay không trả, An Tử Yến, anh cũng nói bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nam-anh-cung-yeu-3/2961571/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.