Đẩy mở cửa sổ, một luồng không khí lạnh ùa vào, Mạch Đinh đạp đá lung tung tìm kiếm nơi có độ ấm cơ thể, Mạch Đinh hít sâu một hơi, 7 lầu, không tính là cao cũng không tính là thấp, phong cảnh không tính là đẹp cũng không xem là xấu. đã bao lâu rồi không có tâm tình đến hưởng thụ rồi, độ ấm cà phê nóng truyền qua lòng bàn tay, chất khí màu trắng mang theo vị đắng đắng dâng lên, đây chính là cuộc sống mà gọi là tiểu tư sản trong sách viết sao? Vô số thứ đụng trúng lưng Mạch Đinh, sau đó là vô số tiếng mắng chửi.
"Giả vờ thanh niên văn nghệ cái gì, đem cửa sổ đóng lại, lạnh chết rồi!"
"Đây là công ty, không phải nhà cậu!"
"Sự nhàn nhã của cậu chỉ có ông chủ mới có!"
Mạch Đinh đóng cửa sổ lại, đối với mọi người không có cuộc sống thanh tân cảm thấy thất vọng: "Thật không dễ gì trôi qua mấy ngày tăng ca, ngày mai là bắt đầu nghỉ tết rồi, mọi người nên tích cực một chút đi, luôn trốn trong phòng có điều hòa không khí không tốt cho sức khỏe, cũng nên đi hóng gió." không ai để ý chủ kiến của cậu, Liễu Vĩ nghịch điện thoại hỏi Quách Bình: "Dạ tiệc công ty tối nay phải đi sao?"
"Năm nay không đi, tinh thần và thể chất tôi đều bị tăng ca thúc cho sắp chết rồi, chỉ muốn ở trong nhà không nhúc nhích mà xem tivi, chơi game thôi."
"Tôi cũng dự định như vậy, chỉ cần nghỉ lễ không đón tết là được rồi, sẽ tốn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nam-anh-cung-yeu-3/2961535/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.