Sau mấy ngày tăng ca làm lại phương án được thông qua, Quan Châu gọi điện thoại cho Mạch Đinh thông báo tin tốt, nói là phương hướng không tồi. Trong khoảnh khắc cúp điện thoại Mạch Đinh muốn lật tung bàn làm việc để biểu thị sự thích thú. " Hạng mục tôi phụ trách công ty bên kia gọi điện qua, bọn họ rất hài lòng." cậu trưng ra vẻ mặt cầu khen thưởng, Phạm Thiếu Quân che miệng ngáp: "Vậy cậu tiếp tục cố gắng đi." Quách Bình đứng dậy khoác áo vest ngoài lên lưng ghế: "Cậu bên đó nếu không có việc, thì cùng tôi đi ra ngoài gặp khách hàng."
"Mấy người quá lạnh nhạt rồi đó, ít nhất cũng nói vài câu đi chứ, Mạch Đinh cậu rất giỏi, là nhân tài xuất sắc của bộ phận quan hệ xã hội, tài sản của quốc gia, sau này tuyệt đối sẽ là nhân vật lãnh đạo của công ty." Mạch Đinh rốt cuộc là dùng da mặt gì để nói ra được những lời như vậy, Phùng Phi Mông coi thường Mạch Đinh: "Cậu nói chuyện không biết ngượng miệng sao, hoàn thành một hạng mục nhỏ đã là tài sản quốc gia, nhân vật lãnh đạo của công ty, vậy chúng tôi chắc đều đang cai trị đất nước rồi."
"Lời hay đương nhiên là càng khoa trương càng tốt mà." Mạch Đinh hùng hồn nói.
"Được, được, cậu là Như Lai Phật Tổ, hài lòng chưa, đi mau." Quách Bình giục, lời khen của anh ta nghe ra sao cảm thấy có chút kì quái, Mạch Đinh chỉnh lại cà vạt, kéo kéo áo, đi theo Quách Bình ra ngoài, lúc xuống bãi đậu xe, Mạch Đinh không thấy xe của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nam-anh-cung-yeu-3/134073/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.