Anh cũng biết sợ rồi, tôi bây giờ đang đến văn phòng An Tử Yến, nếu như anh trong vòng 10 phút nữa không đến tôi tuyệt đối sẽ nói ra." Mạch Đinh không thèm quan tâm Tào Thành Nghị lớn tiếng hét liền cúp điện thoại, đi thẳng đến văn phòng An Tử Yến, muốn đem chuyện xảy ra nói với anh ấy. Mạch Đinh thở phì phò đẩy cửa văn phòng An Tử Yến: "Anh, anh nghe em nói, anh biết Tào Thành Nghị đã làm chuyện gì không?"
"Sao rồi." An Tử Yến lật văn kiện hỏi cho có lệ, Mạch Đinh đóng cửa văn phòng lại, muốn đợi sau khi hô hấp bình ổn lại mới nói, lúc này, Tào Thành Nghị thở hổn hển đẩy cửa ra: "Yến, cậu nghe tôi nói, tôi tuyệt đối không có động tay động chân với Mạch Đinh, cũng không có thò tay vào quần cậu ta sờ bậy bạ, toàn là Mạch Đinh vu khống, đừng tin lời cậu ta!" An Tử Yến ngẩng đầu lên, dường như bắt đầu có chút hứng thú, cậu còn chưa kịp nói, Phạm Thiếu Quân xông vào nói: "Yến, cậu nghe tôi nói, tôi không có bị Tào Thành Nghị cưỡng hiếp, toàn là Mạch Đinh suy nghĩ bậy bạ, đoán lung tung thôi, đừng tin lời cậu ta."
đây...đây xem như là tu la chưởng sao?
Mạch Đinh sững sờ: "Anh không có bị cưỡng hiếp hả, nhưng..."
"Gì mà cưỡng hiếp, tôi cũng không phải phụ nữ!!"
"Vậy hai người la tự nguyện phát sinh quan hệ?" câu hỏi của Mạch Đinh khiến PHạm Thiếu Quân tức đến bộc phát núi lửa: "Chúng tôi cái gì cũng không hề xảy ra!!"
"Là, là vậy sao?" lúng túng, thật lúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-nam-anh-cung-yeu-3/134070/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.